MTUANPRO
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Chương 8 : Cầu trượt rác

Go down 
Tác giảThông điệp
Bibibobo




Tổng số bài gửi : 161
Join date : 22/07/2010

Chương 8 : Cầu trượt rác Empty
Bài gửiTiêu đề: Chương 8 : Cầu trượt rác   Chương 8 : Cầu trượt rác I_icon_minitimeTue Aug 24, 2010 7:25 pm

Khi Jenna quăng mình vào cầu trượt rác, cô bé quá sợ Asm Sát Binh đến nỗi không còn thời gian để mà sợ cái cầu trượt nữa. Nhưng đến khi lộn nhào không sao dừng được xuống cái lỗ đen ngòm rồi, cô bé mới cảm thấy nỗi sợ khủng khiếp choán hết lòng mình.
Bên trong cầu trượt rác lạnh và trơn như băng. Cầu được xây bằng đá phiến đen bóng, do các bậc thầy Thợ xây – những người xây dựng Tháp Pháp sư từ mấy trăm năm trước – cắt và ráp mà không để lộ một mối nối. Cú rơi thật dốc, quá dốc, đến nỗi Jenna không thể kiểm soát nổi cách mình rơi nhue thế nào, thế nên cô bé cứ thế mà nhào lộn, lăn lông lốc từ bên này máng sang bên kia máng.
Nhưng điều tệ hại nhất là bóng tối.
Bóng tối đen đặc, sâu thẳm, không thể xuyên thủng. Nó úp chụp xuống Jenna từ mọi phía ; và mặc dù cô bé đã mở căng mắt, ráng sức để thấy được một cái gì đó, cái gì cũng được, nhưng tuyệt vẫn không có một thứ gì đáp lại. Jenna nghĩ bụng, hay là mình mù rồi.
Nhưng cô bé vẫn có thể nghe được. Và ngay đằng sau lưng, sấm sập lao tới, Jenna nghe tiếng lông chó lướt vùn vụt.
Chú chó săn sói Maxie đang khoái chí. Nó thích trò chơi này quá đi mất. Maxie đang ngạc nhiên khi nó nhảy vào cầu trượt rác mà lại không thấy Silas đứng đó ôm sẵn trái banh. Nó lại còn ngạc nhiên hơn nữa khi thấy các móng vuốt của mình hình như không hoạt động được nữa, và nó cuống quít quơ quào cố tìm hiểu coi tại sao. Rồi nó va mũi ào phía sau gáy của người phụ nữ đáng sợ, và nó ráng liếm một miếng gì đó ngon mê ly ở trên tóc bà, nhưng đứng lúc đó bà đẩy cho nó một cú thô bạo đến nỗi nó té ngửa.
Và giờ thì Maxie sung sướng vô ngần. Mũi lao xuống trước, móng vuốt quặp thật chắc, nó trở thành một cuộc lông trôi phăng phăng, và nó vượt qua tất cả mọi người. Vượt qua Nicko, cậu bé chộp lấy đuôi nó nhưng rồi lại buông ra. Qua Jenna, thét vang vào tai nó. Qua Con Trai 412, cuộn tròn xoe như một trái banh. Và rồi qua chủ nhân của nó, Silas. Maxie cảm thấy bất an khi vượt qua Silas, bởi vì Silas là Chóp bu, và Maxie Không-được-phép-đi-trước. Nhưng con chó săn sói không còn lựa chọn nào khác – nó vụt qua Silas trong một trận mưa rào toàn những món hầm lạnh ngắt cùng vỏ cà rốt và cứ thế nó tiếp tục lao xuống.
Cầu trượt rác uốn lượn quanh Tháp Pháp sư như một mớ hỗn loạn khổng lồ được chôn sâu vào trong một bức tường dày. Cứ giữa mỗi tầng tháp nó lại đổ dốc xuống, mang theo bên mình không chỉ Maxie, Silas, Con Trai 412, Jenna, Nicko, và bà Marcia, mà còn tất cả những gì còn lại từ bữa trưa của tất cả các Pháp sư, vừa bị tống vào cầu trượt rác chiều hôm đó. Tháp Pháp sư cao hai mươi mốt tầng. Hai tầng trên cùng thuộc về Pháp sư Tối thượng, và những tầng bên dưới, mỗi tầng có hai căn hộ của hai pháp sư. Như thế là rất nhiều đồ ăn trưa. Đó là thiên đàng của con chó săn sói, và trên đường lao xuống Tháp Pháp sư, Maxie đã xơi những món đủ cho nó cầm cự đến hết cả ngày hôm này.
Cuối cùng, sau một hồi lâu tưởng như hàng nhiều tiếng liền, nhưng thật ra chỉ là hai phút mười lăm giây, Jenna cảm thấy mình khựng lại theo chiều thẳng đứng, và nhịp rơi của cô bé chậm lại đến mức có thể chịu đựng được. Cô bé không biết rằng bây giờ mình đã rời Tháp Pháp sư và đang di chuyển bên dưới lòng đất, từ chân tháp tiến ra ngoài và tiến về khu tầng hầm của sân Bảo hộ. Trong cầu trượt rác vẫn tối đen như mực mà lạnh buốc, và Jenna cảm thấy cô đơn.
Cô bé căng tai ra nghe ngóng xem có bất kì âm thanh nào từ những người khác hay không, nhưng tất cả mọi người đều biết rằng giữ im lặng là quan trọng biết chừng nàovà không ai dám gọi to. Jenna cứ ngỡ rằng mình sẽ dò được tiếng áo chùng của bà Marcia sột soạt quét đằng sau, nhưng đến khi Maxic vượt qua rồi cô bae bỗng nhận ra chẳng có dấu hiệu nào là còn ai bên cạnh cả. Ý nghĩ rằng mình đã bị kẹt lại có một mình trong bóng tối vĩnh viễn bắt đầu xâm chiếm lấy Jenna và một đợt sóng kinh hãi nữa sắp sửa dấy lên. Nhưng ngay khi Jenna nghĩ mình sẽ thét ầm lên thì một khe ánh sáng rọi xuống từ một nhà bếp từ tít trên cao, và cô bé thoáng thấy Con Trai 412 lăn như trái banh ở phía trước mình không xa lắm.Tinh thần của Jenna phấn chấn hẳn lên khi thấy thằng nhỏ,và cô bé chợt thấy tội nghiệp cho thằng lính canh còi cọc, lạnh run trong bộ đồ ngủ.
Con Trai thì lại chẳng thấy tội nghiệp cho bất cứ ai, lại càng ít tội nghiệp cho chính nó. Khi đứa con gái điên với cái vòng vàng ở trên đầu đẩy nó xuống vực thẳm ,nó đã tự động cuộn tròn thân người lại và trượt suốt chặng đường xuống Tháp pháp sư, va đập vào vách bên này rồi lại bên kia như một hòn bi lăn trong ống nước. Con Trai 412 cảm thấy mình bầm dập và biến dạng, nhưng vẫn không khiếp đảm hơn lúc này khi nó tỉnh dậy thấy mình ở chung phòng với hai pháp sư, mộy thằng pháp sư nhỏ và một con ma pháp sư. Khi co trai 412 trôi chậm lại vì cầu trượt rác bớt dốc đầu óc nó bắt đầu hoạt động trở lại.Những ý nghĩ ít ỏi mà nó cố lắp ráp lại với nhau khiến nó đi dến kết luận rằng đây chắc chắn là một bài kiểm tra. Thiếu sinh quân lúc nào cũng đầy ắp những bài kiểm tra, Những bài kiểm tra hãi hùng luôn luôn dựng bọn lính dậy vào nửa đêm , ngay khi chúng vừa thiếp đi và chiếc giường hẹp rỉ ,và lạnh thổn vừ trở nên ấm áp thoải mái. Nhưng lần này là mộy bài kiểm tra lớn. Đâyhẳn là một trong những loại bài kiểm tra không-làm-là-chết. Con Trai 412 nghién chặt răng lại ,nó không chắc, nhưng ngay lúc này nó có cảm giác kinh hoàng như đã đến phàn Chết của bài kiểm tra.Và cái bài này có là gì đi chăng nữa, thì lúc này nó cũng chẳng Làm gì được. Con Trai 412 nhắm chặt mắt lại và tiếp tục lăn long lóc.
Cầu trượt rác đưa họ trôi xuống.Chiếc cầu trượt quẹo trái rồi luồn ben dưới khu hành chính Hội Đồng Bảo hộ,quẹo phải vào Văn Phòng quân đội, roìi lại đi xuyên qua những bức tường của nhà bếp ngầm dưới đất, nơi phục vụ cho Cung điện. đến đây, mọi thứ bỗng trở len cực kì hỗn độn. Các bà bếp vãn còn đang bận rộn chà rửa dọn dẹp sau bữa đại tiệc buổi trưa của Bảo Hộ toàn quyền, và những cửa sập trong nhà bếp, cách không xa trên đầu những khách du hành trong cầu trượt rác là mấy,cứ thường xuyên mở ra một cách đáng sợ và trút như mưa xuống đầu họ thức ăn thưa hổ lốn của bữa tiệc.Ngay cả cho Maxie,cho đến lúc đó đã đớp hớt cỡ,cũng cảm thấy khó chịu,nhất là sau khi nguyên một chiếc bánh nướng gạo cứng đập ngay vào mũi nó. Cô hầu bếp trẻ nhất,Người vừa thảy chiếc bánh nướng,thoáng nhìn thấy Maxie và sau đó bị ác mộng về chó sói trong cầu trượt rác suốt mấy tuần liền.
Đối với bà Marcia, đó cũng là một cơn ác mộng. Bà quấn chặt người tấm áo chùnglụa màu tía bị nước sốt, sữa trứng trộn lông chó bắn tung tóe, né một cơn mưa bắp cải và cố tập dượt bùa Hong-sạch-trong- một-giây để sử dụng ngay khi ra khỏi vầu trượt rác.
Cuối cùng cầu trượt rác đưa họ ra khỏi nhà bếp, và mọi thứ có vẻ hơi hơi sạch hơn. Jenna cho phép mình thả lỏng một chút, nhưng thình lình, hơi thở của cô bé bị vặt đi mất khi cầu trượt rác bỗng tụt hẫng xuống dưới những bức tường lâu đài,tuột về đích đến cuối cùng của nó tại bãi rác bờ sông.
Silas là người phục hồi đầu tiên sau cú rơi và đoán mọi người sắp đi đến cuối hành trình rồi. Ông chong mắt ngó vào bóng tối để cố nhìn cho ra ánh sáng cuối đường hầm,nhưng chẳng thấy gì. Mặc dù biết lúc này mặt trời đã lặn, ông vẫn hi vọng mặt trăng tròn sẽ lọt chút ánh sáng vào cầu trượt. Và rồi,hết sức kinh ngạc, ông trượt dài vaf dừng phắt lại, đập phải một khối gì đó. Một vật gì mềm mềm và nhớt nhớt, nhầy nhụa, bốc mùi gớm ghiếc. Đó là Maxie.
Silas thắc mắc tại sao Maxie lại bít lối cầu trượt rác, trong khi Con Trai 412, Jenna, Nicko và bà Marcia lần lượt bắn vào ông liên tiép như đạn đại bác. Silas nhận ra không chỉ có Maxie mới nhớt nhớt và nhầy nhụa, bốc mùi gớm ghiếc - bọn họ thảy đều thế cả.
" Ba?" Giọng khiếp đảm của Jenna vang lên trong màn đen. "Phải ba đó không, ba?"
" Phải ,cưng," Silas thì thầm.
"Chúng ta đang ở đâu vậy, ba?" Nicko hỏi khàn đặc.Nó ghét cầu trượt rác quá đi mất
... Phải cho đến lúc lao vào đó, nó mới biết rằng mình kinh hãi không gian tù túng đến chừng nào; một cách khám phá mới gớm guốc làm sao;nó nghĩ. Nãy giờ nicko cố chống chọi với nỗi sợ hãi bằng cách tự nhủ ít ra thì mình cũng đang chuyển động và rồi mình sẽ ra khỏi nơi này ngay thôi. Nhưng bây giờ họ đã dừng lại. Và họ không ra ngoài được.
Họ bị kẹt
Bị sa bẫy rồi.
Nicko cố ngồi lên, nhưng đầu nó đụng phải phiến đá lạnh ngắt bên trên. Nó vươn hai cánh tay ra, nhưng hai cánh tay chưa duỗi thẳng được thì đã va trúng vách thành trơn tuột, lạnh băng của cầu trượt rác. Nicko cảm thấy hơi thở mình đang càng lúc càng dồn dập. Nó nghĩ nó sẽ phát điên lên mất nếu họ không ra được khỏi đó thật nhanh.
" Sao lại dừng lại như thế này?" Bà Marcia rít lên.
" Có vật cản," Silas thì thầm, ông vừa mới cảm thấy mình vừa bước qua khỏi Maxie và đi đến kết luận rằng họ vừa dừng lại trước một đống rác khổng lồ bít kín cầu trượt rác.
"Khỉ thật," bà Marcia lầm bầm.
" Ba. Con muốn ra ngoài, ba," Nicko thều thào.
"Nicko?" Silas khẽ nói. "Con không sao chứ?"
"Có..."
" Đó là cửa chuột!" Bà Marcia reo lên chiến thắng. " Có một tấm lưới sắt để ngăn không cho chuột chạy khỏi cầu trượt rác. người ta dựng nó lên sau khi Endor tìm thấy một con chuột trong bình nước nóng của cô ấy. Mở ra đi, Silas."
"Tôi không mở được. Rác ngập khắp lối."
"Nếu anh niệm Dọn sạch như tôi yêu cầu thì cũng không được sao?"
"Marcia" Silas ré lên "Khi đang nghĩ là mình sắp chết thì có ai lại cho rằng một mẩu công việc nội trợ là ưu tiên số một không hả?"
" Ba" Nicko kêu lên một cách tuyệt vọng.
" Để tôi làm vậy," bà Marcia nạt. Bà bật ngón tay và lầm bầm cái gì đó trong miệng. Một tiếng xoảng giật cục khi cửa chuột bung ra và một tiếng phụt khi đống rác bị nghẽn tuôn ào ra khỏi cầu trượt rác và đáp phịch xuống bãi rác.
Họ đã tự do.
Mặt trăng tròn vành vạnh giờ đã nhô lên trên sông, chiếu ánh sáng trong vắt vào khoảng đen ngòm của cầu trượt rác và chỉ lối cho sáu lữ khách mệt mỏi, bầm dập tới nơi mà tất cả họ đều khao khát tới.
Bãi rác Bờ sông Thơ mộng.
Về Đầu Trang Go down
 
Chương 8 : Cầu trượt rác
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chương 22 LẠI HỘP THƯ CÚ
» Chương 2
» Chương 18
» Chương 34
» Chương 3

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
MTUANPRO :: V. GIẢI TRÍ :: Game-
Chuyển đến