MTUANPRO
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Chương 12 Thuyền Muriel

Go down 
Tác giảThông điệp
Bibibobo




Tổng số bài gửi : 161
Join date : 22/07/2010

Chương 12  Thuyền Muriel Empty
Bài gửiTiêu đề: Chương 12 Thuyền Muriel   Chương 12  Thuyền Muriel I_icon_minitimeTue Aug 24, 2010 7:27 pm

Chiếc thuyền buồm Muriel đang xuôi được vài dặm trên dòng sông theo làn gió, và Nicko thật đúng là cá gặp nước. Nó đứng ở mũi con thuyền nhỏ đông đúc và lèo lái một cách điêu luyện, cho con thuyền uốn lượn giữa dòng sông, nơi nước chảy xiết và sâu. Thuỷ triều bập bềnh đang xuống nhanh và mang họ theo cùng, trong khi gió lên vừa đủ để tạo thành những dợn nước nhấp nhô và đẩy thuyền Muriel dập dềnh theo từng con sóng.
Mặt trăng đầy đặn vút cao trên bầu trời và gieo rắc ánh sáng bạc xuống dòng sông, soi lối họ. Dòng sông rộng hẳn ra khi xuôi dần về phía biển, và khi những người trên thuyền chong mắt ngó ra, họ nhận thấy hai bờ sông thấp chủn, với những thân cây chìa ra và thỉnh thoảng một túp lều trơ trọi xuất hiện, càng lúc càng xa. Sự thinh lặng rơi xuống khi các hành khách bắt đầu bồn chồn cảm thấy mình nhỏ nhoi giữa làn nước mênh mông. Bà Marcia bắt đầu cảm thấy muốn bệnh kinh khủng.
Jenna ngồi tren boong gỗ, tựa vào vách thuyền và giữ một sợi dây thừng cho Nicko. Sợi dây nối với cánh buồm nhỏ hình tam giác ở mũi tàu, hết giật mạnh lại kéo căng ra trước giớ. Và Jenna phải gồng hết sức để giữ nó cho chắc. Mấy ngón tay đã cứng đờ và tê dài, nhưng cô bé vẫn khong dám buông ra. Lái thuyền Nicko này hách dịch quá, Jenna nghĩ bụng.
Gó lạnh căm, ngay cả với chiếc áo len chui cổ dày, chiếc áo gió da cừu và cái mũ len ngứa ngày mà Silas đã tìm được cho cô bé trong tủ quần áo của bà Sally, Jenna vẫn lập cập do cái lạnh từ làn nước bốc lên.
Nằm tròn vo bên cạnh Jenna là Con Trai 412. Từ lúc Jenna kéo nó lên thuyền, Con Trai 412 quyết định sẽ không làm thêm bất cứ điều gì và cũng thôi không chống đối đám pháp sư cùng bọn con nít lập dị. Khi con thuyền Muriel vòng qua vách đá Quạ đen và không còn trông thấy lâu đài nữa, Con Trai 412 chỉ cuộn mình lại như quả bong bên cạnh Jenna và ngủ thiếp đi. Do lúc này chiếc Muriel đã đi vào vùng nước dữ hơn, nên cái đầu thằng bé cứ đập thùm thụp vào cột buồm theo nhịp lực của con thuyền, và Jenna nhẹ nhàng dời Con Trai 412 ra, đặt đầu nó lên đùi mình. Cô bé ngó gương mặt gầy nhom, tiều tuỵ gần như khuất hẳn trong chiếc nón nỉ màu đỏ của thằng bé và nghĩ rằng Con Trai 412 ngó sung sướng trong khi ngủ hơn là khi thức. Sau đó ý nghĩ của cô bé quay sang bà Sally.
Jenna thích bà Sally lắm. Cô bé thích cái cách bà nói không bao giờ ngừng và cái cách bà gây ra mọi việc. Mỗi khi Sally ào đến thăm gia đình Heap, bà luôn mang theo mình sự sôi đồng của cuộc sống trong Lâu đài, và Jenna rất thích điều đó.
“Con hy vọng bà Sally sẽ không sao” Jenna vừa lặng lẽ nói và lắng nghe tiếng cọt kẹt đều đặn và tiếng vút nhẹ đầy quả quyết của con thuyền mỏng mảnh đang lao xuyên dòng nước đen loang loáng.
“Ba cũng mong thế, bé con” Silas nói, chìm trong suy tư.
Vì Lâu đài đã biến khỏi tầm nhìn, nên giờ đây Silas đã có thời gian để mà suy nghĩ. Và, sau một hồi nghĩ về Sarah cùng các con trai, với hy vọng họ đã đến được ngôi nhà trên cây của bà lang Galen trong cánh rừng, luồng suy nghĩ của ông cũng quay về với bà Sally, những ý nghĩ này làm ông nặng trĩu, bất an.
“Bà ấy sẽ ổn mà” bà Marcia thều thào. Bà muốn bệnh và bà không thích như thế tí nào.
“Cô thì lúc nào chả nói thế, Marcia” Silas gắt. “Vì cô là Pháp sư Tối thượng, nên cô chỉ viếc lấy từ người khác thứ cô muốn và không để cho người ta có suy nghĩ nào khác. Cô không sống trong thế giới thực nữa sao? Không như bọn Pháp sư Thường đẳng chúng tôi. Chúng tôi biết thế nào là nguy hiểm chứ.”
“Thuyền Muriel lướt lẹ quá” Nicko hớn hở nói, cố thay đổi đề tài. Nó không thích mỗi khi Silas tức giận về Pháp sư thường đẳng. Nicko nghĩ bụng, Pháp sư Thường đẳng thì cũng tốt chứ sao. Bản thân nó thì không quá thích điều đó - phải đọc bao nhiêu là sách không có thời gian để dong thuyền nhưng nó nghĩ đó là một nghề cao quý, đáng tôn kính. Và ai mà lại muốn làm Pháp sư Tối thượng cơ chứ? Gần như toàn bộ thời gian là bị nhốt trong toà tháp quái dị đó và không bao giờ đi đâu mà không có người trố mắt, ngần người ra nhìn. Nó sẽ không bao giờ muốn như thế cả.
Bà Marcia thở dài:
“Tôi nghĩ rằng tấm bùa Hộ vệ bạch kim tôi gỡ từ thắt lưng ra đưa cho bà ấy sẽ được việc” bà nói từ tốn, mắt đăm đăm nhìn về bờ sông xa xôi.
“Cô đưa Sally một trong những bùa bất ly thân của cô à?” Silas hỏi, giọng kinh ngạc. “Bùa Hộ vệ? Sao liều vậy? Cô sẽ cần tới nó mà”
“Bùa Hộ vệ đó sẽ tự phát huy tác dụng trong trườgn hợp tối khẩn cáp. Sally sẽ đến ở cùng Sarah và bà lang Galen. Cái bùa rồi có thể sẽ có ích cả cho máy người đó. Thôi, im lặng. Tôi sắp phát bệnh rồi đây này.”
Một sự im lặng khó chịu rơi xuống.

“Thuyền Muriel đi ngon lắm., Nicko. Con là một thuỷ thủ cừ khôi” một lúc sau, Silas nói.
“Cảm ơn ba,” Nicko nói, mỉm cười khoáng đạt, hệt như nó vẫn cười thế mỗi khi lái êm được một con thuyền. Nicko đang thành thạo lèo lái con thuyền Muriel dòng nước, vừa giữ thăng bằng bánh lái, chống lại sức mạnh cảu cơn giớ tren những lá buồm và khiến con thuyền nhỏ hát cả xuyên qua những con sóng.
“Phải Đầm Cỏ Thô đó không, ba?” Nicko hỏi sau một hồi, tay chỉ về phía bờ sông xa bên trái. Nó nhận thấy phong cảnh xung quanh họ đã thay đổi. Bây giờ thuyền Muriel đang lướt xuôi xuống khoảng nước mở rộng ngút ngàn, và xa xa, Nicko có thẻ thấy một dải đất bằng phẳng nằm phơi mình, phủ đầy tuyết và lấp loá dưới ánh trăng.
Silas theo dõi mắt nhìn khắp dòng nước,
“Có lẽ con nên lái theo lối kia một chút, Nicko” Silas đè nghị, khoát cánh tay vè cái hướng bao quát mà Nicko vừa chỉ. “Sau đó chúng ta phải chú ý tìm cho ra Rạch Nước Sâu. Đó là nơi chúng ta cần.”
Silas hy vọng mình còn nhớ đường vào Rạch Nước Sâu, con kênh dẫn tới cái lều của Người Giữ Đầm, nơi dì Zelda sống. Đã lâu lắm rồi ông chưa gặp lại dì Zelda của mình, và đầm lầy ngó vẫn y như cũ đối với Silas.
Nicko vừa mới thay đổi lộ trình và đang hướng về phái mà cánh tay của Silas khoát tới thì một luồng sáng rực cắt ngọt qua màn đêm ở phía sau họ
Đó là cái đèn pha rọi của chiếc thuyền mũi tròn.
Về Đầu Trang Go down
 
Chương 12 Thuyền Muriel
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chương 43 Thuyền rồng vàng
» Chương 3
» Chương 19
» Chương 35
» Chương 4

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
MTUANPRO :: V. GIẢI TRÍ :: Game-
Chuyển đến