MTUANPRO
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Dì Zelda đã nhìn thấy gì ở ao vịt

Go down 
Tác giảThông điệp
Bibibobo




Tổng số bài gửi : 161
Join date : 22/07/2010

Dì Zelda đã nhìn thấy gì ở ao vịt Empty
Bài gửiTiêu đề: Dì Zelda đã nhìn thấy gì ở ao vịt   Dì Zelda đã nhìn thấy gì ở ao vịt I_icon_minitimeTue Aug 24, 2010 8:05 pm

Chúng ta trở lại nhà trẻ của Thiếu sinh quân.
Trong bóng tối chập choạng của nhà trẻ, bà mụ chính đặt đứa trẻ sơ sinh Septimus vào trong một cái cũi và ngồi xuống mệt đừ. Mụ cú thấp thỏm liếc nhìn ra cửa như thể đang chờ ai đó bước vào. Không ai xuất hiện cả.
Một hay hai phút sau, mụ ráng nhất mình lên khỏi ghế và đi về phía chiếc cũi mà thằng con ruột của mụ đang khóc, ẵm nó lên. Đúng lúc đó, cánh cửa bật mở tung, và bà mụ chính quay đầu lại, mặt trắng bệch, khiếp hãi.
Một phụ nữ cao lớn trong trang phục đen đứng ở ngưỡng cửa. Choàng bên ngoài chiếc áo thụng may khéo là chiếc tạp dề trắng hồ cứng của y tá, nhưng quanh thắt lưng thì là một sợi dây nịt đỏ màu máu in rõ hình ba ngôi sao đen của DomDaniel.
Thị đến đón Septimus Heap.
Y tá đến trễ. Thị bị lạc trên đường đến nhà trẻ, và bây giờ thị rất bấn loạn và hoảng hốt. DomDaniel sẽ không dung thứ cho sự chậm chễ. Thị thấy bà mụ chính đang ẵm một đứa bé, đúng như thị được báo cho biết. Thị không biết rằng bà mụ chính đang ẵm đứa con của chính mụ ấy trên tay, còn Septimus Heap đang ngủ trong một cái cũi, trong bóng tối lờ nhờ của nhà trẻ. Y tá liền chạy bay tới chỗ bà mụ chính và giật đứa bé khỏi tay mụ. Bà mụ chính chống cự. Mụ cố giành giật lại đứa con của mình khỏi tay y tá, nhưng nỗi tuyệt vọng của mụ không địch nổi với sự cương quyết của y tá muốn trở lại thuyền cho kịp lúc thủy triều lên.
Người y tá cao lớn hơn, trẻ trung hơn đã thắng. Thị bọc đứa bé vào một miếng vải đỏ dài có thêu ba ngôi sao màu đen và lao ra ngoài; đuổi theo sau là tiếng la thất thanh của bà mụ chính, giờ đây đã hiểu chính xác cảm giác của Sarah Heap như thế nào vào một vài giờ trước. Bà mụ chính buộc phải từ bỏ cuộc rượt đuổi của mình ở cửa doanh trại, nơi người y tá chìa ra ba ngôi sao đen, và hạ lệnh cho bọn lính canh bắt giữ bà mụ chính, rồi biến mất vào màn đêm, đắc thắng mang đứa con ruột của bà mụ chính tới cho DomDaniel.
Trở lại nhà trẻ, người phụ nữ già làm nhiệm vụ chăm sóc bọn trẻ thức giấc. Ho sù sụ và hắt xì ầm ĩ, bà ta đứng dậy và pha bốn bình sữa nửa đêm trong phiên trực của mình. Mỗi bình cho ba đứa trẻ sinh ba - Con Trai 409, 410, 411 - và một bình cho đứa trẻ mới gia nhập Thiếu Sinh quân, bé Septimus Heap mười hai giờ tuổi, với định mệnh được biết đến vào mười năm sau của Con Trai 412.

Dì Zelda thở dài. Đó là điều dì đã đoán đợi. Kế tiếp dì hỏi mặt trăng để biết về đứa con của bà mụ chính. Còn một số điều nữa dì cần biết.

Người y tá trở về thuyền kịp lúc. Một cái Vật đứng ở đuôi thuyền và lái chiếc thuyền đưa thị qua sông theo cách của những cư dân xưa, chỉ với một mái chèo. Ở phía bờ bên kia thị được một kỵ sĩ hắc ám cưỡi một con ngữa đen khổng lồ ra đón. Hắn kéo thị và đứa bé lên ngồi phía sau mình rồi phi nước kiệu vào đêm tối. Bọn chúng có một chuyến hành trình dài và vất vả ở phía trước.
Tới được hang ổ của DomDaniel trong mỏ đá hoa cương cũ ở Vùng Đất Hoang thì đứa trẻ con bà mụ chính đã khóc ngằn ngặt, còn người y tá thì nhức đầu khủng khiếp. DomDaniel đang chờ để thấy phần thưởng của hắn, và nghĩ đó là Septimus Heap, người con trai thứ bảy của người con trai thứ bảy. Một thằng bé Đồ Đệ mà mọi Pháp sư và mọi Thầy Đồng gọi hồn đều mơ ước. Đó sẽ là thằng Đồ Đệ mang lại cho hắn sức mạnh để hắn trở về Lâu đài và lấy lại những gì lý ra phải là của hắn.
Hắn nhìn thằng bé đang khóc với vẻ gớm ghiếc. Tiếng khóc thét khiến cho đầu hắn đau như búa bổ và lỗ tai hắn ù đi. Nếu đó là mới đẻ thì quả là một đứa lớn xác, DomDaniel nghĩ, và là một đứa bé xấu xí. Hắn không thích nó tí nào. Thầy Đông Gọi hồn có cảm giác thất vọng về đứa bé và hắn bảo người y tá mang nó đi.
Người y tá đặt đứa bé vào cái cũi chờ và đi ngủ. Thị quá mệt đến nỗi không thèm thức dậy vào hôm sau, và cũng không ai buồn cho đứa con của bà mụ chính ăn cho mãi đến đêm kế tiếp. Không có Bữa ăn Tối Học trò cho thằng bé Đồ Đệ này.

Dì Zelda ngồi bên ao vịt và mỉm cười. Thằng bé Đồ Đệ giờ đã hoàn toàn thoát khỏi Chủ Nhân Hắc ám của nó. Septimus Heap thì vẫn sống, và đã tìm lại được gia đình mình. Công chúa an toàn. Bà nhớ lại điều mà bà Marcia vẫn thường nói: mọi việc chắc chắn đều có cách giải quyết. Rốt cuộc là vậy.
Về Đầu Trang Go down
 
Dì Zelda đã nhìn thấy gì ở ao vịt
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chương 19: Dì Zelda
» Chương 14 MỐI ÁC CẢM CỦA THẦY SNAPE

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
MTUANPRO :: V. GIẢI TRÍ :: Game-
Chuyển đến